Truyện chế - Nôbita và xuka đại chiến tử cấm thành
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
o thức. Thiệt nói ra thêm xấu hổ và lòng đầy hối hận. Từ nay xin đừng tìm Kô nữa. Kô này sau sự bất lực của mình đêm qua nguyện chặt một cánh tay, từ nay đổi tên thay họ lần thứ hai mà gọi là Dương Quá.
Huynh đài bảo trọng!
Kô nay gọi là Quá xin vĩnh biệt trong nhạt nhòa lệ ướt làn mi."
Nôbita đọc thư xong bất giác cũng rơi lệ, chỉ biết kéo váy đang mặt lên lau nước mắt rồi buồn bã thốt "Kô đã không còn là Kô nữa. Nguyện cho chàng sau này kiếm được người tri kỷ cũng tên Kô!" đoạn quay về thư phòng. Cũng từ đó trên giang hồ không ai còn nghe tung tích gì của Xêkô nữa. Nhiều năm sau đó, bỗng nhiên có một người tên gọi là Dương Quá. Người này hình thức xinh đẹp, nội dung ok chỉ có điều còn có mỗi một tay. Tương truyền người này đi khắp thế gian tìm kiếm một người tên có chữ Kô trong đó. Mãi mấy trăm năm sau Dương Quá mới gặp một thiếu nữ trẻ trung lớn hơn chàng nhiều tuổi tên gọi là Tiểu Long Nữ. Do nàng tuổi hơn chàng nên chàng mới gọi là Kô Long. Cả hai người đã cùng nhau cái gì cái gì rồi cũng như Cô Tiên Xanh và Ngưu Ma Vương đã kể ở trên, tạo nên cái gì mà mối tình khắc cốt ghi tâm. Kô Long sau này cải cách tiếng Việt mới sửa thành Cô Long là vậy.
Quay trở lại với Nôbita từ sau bữa không từ mà biệt Xêkô bỏ đi trong lòng cảm thấy rất buồn. Bọn thị tỳ nô bộc trong nhà thấy vậy mới khuyên nhủ hết lời lại bày nhiều trò cho chàng chơi cho khoây khỏa. Mãi mà Nôbita chẳng hết buồn, lại không hiểu vì sao mà bỗng nhiên lâm trọng bệnh, thuốc thang mấy cũng không khỏi, mọi người trong nhà lo lắm nhưng chẳng biết phải làm sao.
Một ngày kia tự nhiên không biết ở đâu cuồng phong kéo mưa theo về. Nôbita đang nằm trên giường bệnh bỗng thấy thèm chua mắc ói mới sai thị nữ bật tivi lên coi thì ra là áp thấp nhiệt đới nói chung là không liên quan gì. Lại nghe có người hầu vào trình ở ngoài có khách tự xưng là thần y Hơ-jun đang chờ tiếp kiến. Nôbita nghe tên biết là khách quý mới ráng gượng dậy thay cái váy màu be mới mặc một lần, lần này là lần thứ hai, rồi nhờ thị nữ dìu ra tiếp kiến.
Chỉ thấy đứng nơi đại sảnh một người dung mạo hiểm ác mà hiền từ, áo quần vận theo lối Cao Ly diêm dúa mà nhàu nát, lưng đeo cái thùng đựng thuốc có dán mấy chữ "Chuyên trị trĩ nội trĩ ngoại", quả thiệt chính là