Truyện chế - Nôbita và xuka đại chiến tử cấm thành
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
thần y Hơ-Jun lừng danh giang hồ.
Nôbita toan cúi mình thi lễ thì Hơ-Jun đã đỡ chàng dậy nói chớ đừng quá chấp nệ tiểu tiết, là đàn ông với nhau hà cớ gì phải lễ nọ lễ kia, cứ đứng lên rồi chúng ta tâm sự như hai người đàn bà với nhau.
Nôbita được lời như mở tấm lòng, mới kéo Hơ-Jun lên giường, cả hai chui vào chăn thắp nến tâm sự với nhau. Nghe đầu đuôi câu chuyện mặc dù không hiểu gì nhưng Hơ-Jun cũng rất là cảm thông với Nôbita. Đêm đó cả hai lại cùng nhau vượt vòng lễ giáo, sau khi thoát y cả hai mới nắm tay nhảy múa ba bài rồi nói lời từ biệt xong mạnh ai về phòng người nấy mà ngủ đến sáng.
Ngày hôm sau Nôbita thay vội cái áo ống màu hường ráng gượng dậy qua rủ Hơ-Jun đi ăn sáng uống café. Nào ngờ lịch sử lặp lại chỉ thấy trên bàn một tờ giấy người thì chẳng thấy đâu. Nôbita chỉ biết thở dài, ngó tờ giấy mà nước mắt lại rơi. Lát hồi bình tâm lại nhìn kỹ mới thấy hóa ra đó là một tờ bản đồ, bên lề có chữ của Hơ-Jun "Bệnh này khó trị, xin hãy theo bản đồ đến nơi này, tìm gặp một người chân dài váy ngắn đi dép lê, ngang ngực có thắt sợi dây nịt màu tim tím... Cơ duyên trời định, ắt sẽ khỏi. Xin bảo trọng tấm thân vàng!"
Nôbita đọc xong mới thấy an ủi ít nhiều. Ngày hôm sau sai gia nhân chuẩn bị hành trang rồi đem con Bạch Mã ra trước nhà sơn thành màu đỏ, từ đó gọi là ngựa Xích Thố. Hành lý xong xuôi, Nôbita mới một người một ngựa mà lên đường theo bản đồ của Hơ-Jun để lại.
Nhiều ngày nhiều đêm bôn tẩu, cuối cùng Nôbita cũng đến được nơi cần đến. Hóa ra đó chính là một khách điếm 4 sao. Nôbita đăng trình nhiều ngày mỏi mệt mới gửi ngựa lấy thẻ rồi vào làm thủ tục check in, đoạn nhận phòng, cất hành lý, lấy đồ đi tắm.
Chàng cởi cái váy màu tím đợi chờ ra rồi khỏa thân bước vào mở cửa dội nước. Bỗng nhiên có tiếng kêu á á á thất thanh vang lên. Nôbita hốt hoảng nhìn ra thì thấy một bóng người chân rất dài, váy rất ngắn, ngang ngực quả nhiên có thắt sợi dây nịt màu tim tím... Đây đích thật là người chàng cần tìm.
Nhưng than ôi, Nôbita sực nhớ lại là lúc này đây chàng đang tắm, vậy là thân thể chàng đã bị ô nhục rồi sao. Nghĩ đoạn nằm khóc nức nở.
Nguyên cái bóng mà Nôbita nhìn thấy kia chính thị là người chàng cần tìm. Đó