ím cả mặt . Ngân mở loa ngoài cho cả bọn cùng nghe
_ Mày làm sao hả ? . Nói đi
_ Dương , bồ làm sao thế hả ?
_ Ê nói nghe coi , đang đâu đó
_ Từ từ , cứ để cô bé bình tĩnh - Vương làngười điềm tỉnh nhất và đưa cả bọn về trạng thái '' ngồi thiền ''
_Tao....tao đang ở sân bay . Tụi....tụi....tụibây tới đây đi huhu... - Dương bật khóc
_ Từ từ nói rõ ra , sao mày chưa lên máy bayhả ? . Ai đánh mày khóc vậy hả ?
_ Nói đi , tụi anh tới liền
_ Nhanh lên coi
_ Anh Tuấn.....anh Tuấn....
_ Thằng Tuấn làm sao ? . Mày nói rõ đi - bênkia vang lên bao nhiêu là giọng , đều lo sợ bọn nó xảy ra chuyện gì
_ Anh Tuấn bị người ta đánh , mấy bồ tới đâyđi
_ Ok tụi này tới liền - cúp máy nhanh chóng ,khoác áo vào vì trời đang đêm nên cũng lạnh lắm . Phóng lên chiếc xe ôtô muitrần , 4 người 1 xe đi cho nó lẹ . Chạy với tốc độ nhanh nhất có thể , tăng tốcvùn vụt để đến nơi kịp lúc .
15'' là số giờ nhanh nhất mà cả bọn đi được .Xuống xe , chạy tộc vào trong , tìm khắp nơi nhưng chẳng thấy ai cả . Ngườicàng lúc càng đông , đi ra đi vào thôi cũng đã đủ choáng . Chia nhau ra tìm ,có tin tức thì phone qua điện thọai
_ Ê đó kia - Tina chỉ phía trước
_ Sao thế ? . Ai đánh nó ra như vậy ? - Longhét to
_ Đưa nó về đã , Dương về luôn - Vương cõngthằng Tuấn , còn L và Tuấn thì xách 2 cái vali nặng cồng kềnh . Đám con gái thìchỉ biết đỡ Tuấn từ trên lưng Vương , vọt hết lên xe . Rồi lại tiến thẳng đếnbệnh viện , nhưng bệnh viện giờ này đã đóng kín ngắt cửa . Chẳng còn chỗ nào mở, đành đánh liều . Cho xe sát vào vỉa hè , Vương xông xuống đập cửa rầm rập .Quạ may gặp mấy người đi tuần hoặc trực trong bệnh viện thì mới ra mở cửa được
_ Các cô cậu làm gì hả ?
_ Làm cái con khỉ !!! . Mau cứu bạn tôi ,nhanh - sau cái la thất thanh của Vương , thì ông bác sĩ cùng mấy chú bảo vệ đituần tra mới khiêng Tuấn đặt trên xe đẩy . Kéo tít vào trong , cả bọn cũng ùavào . Trước khi ông bs đi vào thì Vương có níu lại , nhìn bằng ánh mắt sắt nhưdao . Nhấn mạnh từng lời...
_ Nếu ông mà ko làm nổi thì tôi...tôi sẽ làmcho ông thân bại danh liệt - ông bs run sợ , chân đứng ko vững nhưng vẫn mạnhmẽ quyết đoán
_ Tôi hành nghề bao nhiêu 5 , nay ko cứu nổi 1người thì tôi sẽ do cậu xét
_ Hì hì , được rồi . Tôi tạm tin ông - Vươngnhoẻn miệng cười khinh bỉ . Trông vết thương Tuấn nhẹ đến vậy nhưng thật ra rấtnghiêm trọng . Phần xương bị gãy , lại thêm cánh tay thật bị đánh bầm dập đếnđộ máu chảy tốc tốc như thế . Nếu may thì 2 ; 3 ngày sẽ hồi phục nhanh chóng .Còn nếu thiếu '' may mắn '' thì Tuấn sẽ trở thành người tàn phế...
3 tiếng trôi qua trong chờđợi , lòng sôi như lửa đốt . Keng !!! . Ánh sáng chợt bừng lên , bs từ phíatrong đi ra với những giọt mồ hôi đầy trán . Cả bọn bu đông , hỏi liên tục
Các cô cậu yên tâm , tính mạng cậu ta lớn nên đã qua cơn nguy hiểm . Tuy nhiên...
_ Tuy nhiên sao hả bs ?
_ Bác sĩ ơi sao vậy hả ?
_ Tuấn nó bị làm sao ?
_ Tuy nhiên sức khỏe của cậu ta vẫn chưa ổnđịnh , cần phải điều trị 1 thời gian . Các cô cậu đi theo tô