Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
n đáp gọn lỏn thế rồi lại thở dài. Hôm nay nhiều chuyện quá. Giờ lại chuyện học phí. Hai triệu mấy bạc hắn đào đâu ra? Hắn thầm kêu khổ trong lòng. Giờ hắn nói với chị Hương một tiếng chắc chắn chị sẽ cho hắn tiền đóng học phí. Mà hắn lại không muốn mang ơn chị. Tiền lương hắn chẳng còn bao nhiêu vì cũng bị chị trừ mất hồi ứng rồi. Đấy là hắn muốn trả chứ không phải chị muốn lấy. Tốt nhất không nên nhận tiền người ta khi mình chưa giúp được cho người ta chút gì. Hắn vẫn biết câu nói: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ” rồi. Họ hàng thì họ hàng. Nhưng đụng đến tiền thì nó khác lắm.
Hắn hết cách đành gọi cho ba. Biết ba cũng chẳng có tiền. Nhưng giờ hắn biết làm thế nào? Chỉ có ba là chỗ dựa cứu cánh cho hắn lần này. Hắn nghĩ là làm liền, chả cần biết hậu quả. Nhấc điện thoại gọi cho ba:
- Sao thế con trai?
Giọng nói ấm áp của ba vang lên trong điện thoại. Hắn thấy trong lòng đầy cắn rứt. Hắn làm trên thành phố cả gần một năm rồi mà tiền học phí hắn còn không lo cho mình được. Vậy thì làm sao lo cho gia đình được? Hắn lí nhí:
- Ba ơi! Ba có thể xoay giùm con ít tiền học phí được không ạ?
- Bao nhiêu?- Giọng ba trầm hẳn xuống.
- Một triệu rưỡi thôi ba. Con có một triệu rồi. Con định ứng chị Hương mà ngại sau này. Con không biết kiếm đâu nên đành nói với ba vậy.
- Ừ, để từ từ ba gửi lên cho. Thế đóng hết tiền học rồi có tiền xài không?
- Con không sao ba ạ. Con có mua vé xe bus đi tháng nên cũng không lo đâu ạ.
- Ừ, ráng ăn vào cho khỏe mà học nhé.
- Vâng, con cảm ơn ba.
* * *
Chào ba, cúp điện thoại mà hắn thấy mình ngập tràn tội lỗi. Biết ba má dưới quê còn nghèo hơn hắn bao nhiêu. Ăn uống còn kham khổ hơn cả hắn. Chỉ suốt ngày cơm với rau luộc. Không biết ba xoay đâu cho hắn được một triệu rưỡi mà đóng tiền học bây giờ. Hắn nằm ngủ mà cứ gác tay lên trán suy nghĩ, rồi ngủ lúc nào không biết.
Bẵng đi mấy ngày hắn cũng chẳng để ý. Chuyện trường lớp hắn cũng chả thiết. Vì bây giờ cũng mới bắt đầu đăng ký môn học và lớp học. Hắn toàn nhờ thằng Thanh làm giùm. Kệ nó làm được tới đâu hay tới đó. Mãi ba ngày sau ba mới gọi điện cho hắn.
- Ba gửi tiền cho con rồi đấy. Mấy ngày nữa sang cô H lấy nhé.
- Sao ba không gửi cho con luôn mà gửi qua cho cô H ạ?- Hắn giật mình.
- Ba có biết địa chỉ của mày đâu. Với lại đằng nào mày cũng nên gặp cô H với chị Hằng mà xin lỗi đi. Nhà mình nợ nhà cô ấy nhiều. Đừng để gia đình cô nghĩ xấu về nhà mình mãi. Mày thay mặt ba má xin lỗi cô chú giùm ba luôn nhé.
- Vâng con biết rồi.
Hắn tiu nghỉu cúp điện thoại. Làm sao để đối mặt với gia đình cô đây. Chuyện hắn qua Nét Việt là một cú sốc lớn đối với gia đình cô chú rồi. Nhất là chị Bo. Chị mà chửi là chửi bằng văn không à. Chả cần dùng từ ngữ chợ búa mà nó đau thấu tim gan. Hắn cầu mong cho ngày mình qua đó chị Bo không có ở đó. Chứ không biết phải kiếm cái lỗ nào mà chui xuống nữa.
Ba ngày sau hắn lấy hết can đảm sang nhà cô H. Lâu rồi cũng không gặp cô, không biết gia đình cô như thế nào rồi.