Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
Dậy đi cô bé. Sáng bảnh mắt ra rồi kìa.- Hắn lay lay vai em.
- Ứ gì. Để em ngủ xíu nữa đi. Người ta mệt mà.- Em nũng nịu kéo mền trùm kín đầu.
- Dậy dậy. Anh đi học nè. Không cho em ở đây một mình luôn nhé.- Hắn mở miệng dọa nạt.
Phải mất năm phút sau em mới uể oải ngồi dậy vươn vai xong nhìn hắn cười cười. Em theo hắn đi xuống dưới làm vệ sinh cá nhân rồi cùng hắn ra ngoài.
- Xã nè. Hôm nay em sẽ đi kiếm phòng trọ ở luôn nha xã.- Em rụt rè đề nghị khi đi bên hắn.
- Tiền đâu mà thuê bây giờ?- Hắn quay qua hỏi em.
Em chẳng trả lời mà đưa cái điện thoại Nokia 5300xm ra cho hắn coi rồi cười hì hì. Giờ hiểu ra hắn cũng đành lắc đầu chào thua. Năm ấy điện thoại Nokia 5300 đang rất hot nhé. Mua lại ngoài tiệm cũng cả triệu rưỡi hay gần hai triệu bạc. Giờ em quyết tâm bán điện thoại đi để kiếm phòng trọ. Hắn cũng có thể an tâm về mấy khoản trước mắt. Nhưng hắn lại không muốn thế. Hắn muốn mình sẽ là người lo được cho em nhiều hơn thế nữa. Chứ không phải để em tự lo như vậy được.
- Để mấy bữa nữa đã em. Xem anh kiếm được ít tiền nữa rồi phụ em kiếm phòng luôn. Nha.
- Dạ, vậy mọi sự em nghe theo xã.
Hai đứa lại sánh vai nhau đi xuống đường Trần Huy Liệu. Thấy có xe hủ tiếu bên lề đường. Hắn cùng em tấp vào đó ăn sáng rồi em và hắn chia tay nhau. Mỗi đứa bắt một xe bus đi theo hai hướng ngược nhau.
Hắn lên xe mà em vẫn còn nhìn theo bóng dáng chiếc xe mãi không rời. Hắn cố tình ngồi cuối băng ghế dù rằng giờ này trên xe còn rất nhiều ghế trống. Cốt là để em có thể nhìn thấy hắn và để em có thể yên lòng mà có một ngày bình yên trong tâm hồn.
Xe rẽ vào đường Lê Văn Sĩ hắn mới lò dò bước lên ngồi vào cái ghế quen thuộc của em và hắn. Hắn buồn ngủ muốn chết vì đêm qua hắn ngủ trễ mà còn phải dậy sớm. Tranh thủ ngủ một giấc lấy sức để tý lên trường….ngủ tiếp. Hắn lim dim rồi ngủ lúc nào chả hay.
Hôm nay hắn ngủ say làm sao mà khi tỉnh dậy thấy xe đã qua cái trạm hắn hay xuống. Giờ đang trên đường Nguyễn Tri Phương. Hắn cuống cuồng gọi bác tài cho xuống xe rồi đi bộ thật nhanh theo hướng ngược lại. Đúng là không có điện thoại hẹn giờ nó khổ thế ấy. Hắn quyết tâm cuối tháng phải mua bằng được một chiếc điện thoại. Không thì còn khổ dài dài.
Cũng may xe bus đi không xa quá so với tưởng tượng của hắn. Mất 10 phút đi bộ và qua hai cái ngã tư. Hắn cũng tới đường Thành Thái. Mất thêm 10 phút nữa để tới trường. Giờ hắn cũng chả có tâm trạng mà ngồi ăn hay uống nữa. Sáng mới ăn với em rồi. Giờ bụng còn no. Thôi thì để 9 giờ ra chơi ăn luôn vậy. Nghĩ thế hắn đi lên lớp rồi nằm ra cái ghế quen thuộc của mình đánh một giấc.
Đang say giấc nồng thì hắn bị ai đó lay lay vai gọi dậy. Hôm nay người gọi hắn dậy không phải thằng Thanh nữa mà là giọng con gái. “Ôi! Mình có đang mơ hay tỉnh thế này mà có tiên nữ nào thỏ thẻ bên tai vậy trời?”- Hắn mơ màng trong giấc ngủ.
- Dậy đi Cường. Sắp vào lớp rồi kìa.
* * *
Từ từ mở mắt ra. Hắn thấy khuôn mặt dễ thương của nhỏ My đang cúi xuống đối diện với hắn. Tóc nhỏ x