đây mãi không?
Hai cô bé đi lang thang, dọc ngang theo lối đi. Wendy không biết phải xem nơi nào trước. Những chú mèo xinh quá! Con sau lại còn đẹp hơn con Wendy đã xem trước.
Wendy dừng lại trước cái lồng nhốt con mèo có bộ lông dài, màu trắng sọc vàng. Nó lớn gần bằng con chó cảnh.
- Cyril là con mèo thuộc dòng họ Maine, chủ của nó nói với em. – Cháu thích vuốt ve nó chứ?
- Ồ, cháu được phép chứ?
Wendy thò tay vào lồng vuốt bộ lông mịn như tơ của con mèo. Tim em hồi hộp khi con mèo kêu prừ prừ và liếm tay em.
- Giá mà bố mẹ cháu cho phép cháu nuôi mèo, - em lặp lại câu nói đó cả triệu lần. – Khi lớn lên, cháu sẽ xây một ngôi nhà khổng lồ để nuôi mèo mẹ và mèo con.
- Nhìn đây này, Wendy.
Tina gọi.
Wendy chào tạm biệt Cyril và đi đến với cô bạn đang đứng ở cửa ngách. Cánh cửa dẫn vào căn phòng bé hơn. Căn phòng trống rỗng ngoại trừ một gian trưng bày lớn. Mấy mảnh vài rèm màu xanh được dán những chiếc nhãn có hình con mèo. Treo lên mấy cái móc cũng tạc hình đầu mèo.
Mấy bức rèm được kéo kín.
Wendy bước vào phòng. - Những chú mèo kỳ lạ của bà Bast, - em đọc từ tấm biển treo trên gian hàng. Dòng chữ được viết theo hình những cái vuốt, màu sắc sặc sỡ. Tina đứng bên cạnh em.
- Gian hàng đã đóng cửa.
Cô bạn nói.
- Nhưng dẫu sao chúng ta cũng tìm cách thử xem, - Wendy gợi ý - Tớ nghĩ bà Bast có những loại hàng đặc biệt.
- Hãy lưu ý lời mẹ cậu dặn về việc cậu tiêu quá nhiều tiền vào những thứ có liên quan đến mèo.
Tina nhắc nhở.
- Đừng lo, tớ sẽ không mua gì đâu. – Wendy trấn an cô bạn, - nếu tớ không thực sự, thực sự cần, - em nói kèm theo một nụ cười.
Wendy tiến đến gần gian hàng.
- Có ai ở trong đó không? – em gọi – Bà Bast ơi?
Không có tiếng trả lời.
- Có lẽ tớ phải meo meo lên – Wendy đùa. – Có lẽ bà Bast chỉ phục vụ những khách hàng là mèo.
- Ở đây không có ai cả, - Tina nói, - Ta đi thôi Wendy.
- Khoan đã nào Tina, tớ muốn nhìn qua bên trong quầy một tí. Tớ phải khám phá xem có cái gì trong này.
Wendy vén bức màn, ngay lập tức, một bàn tay từ bên trong đưa ra, chộp lấy cổ tay em.
Vùng vẫy, Wendy cố giằng ra. Nhưng em không thể. Bàn tay kia nắm quá chặt.
Tim Wendy như ngừng đập. Em cảm thấy mình bị lôi ngã vào trong bức rèm.
Chương 2
- Cứu với! – Wendy gào thất thanh – Tina!
Tấm rèm quét qua mặt Wendy khi em ngã vào trong. Em đang cố giãy dụa giằng ra khỏi bàn tay cứng như cái kìm đang giữ tay em.
- Cứu tớ với!
Bàn tay buông ra, Wendy loạng choạng lùi ra sau mấy bước.
- Xin chào!
Một giọng nói vang lên.
Wendy giật nẩy người. Đối diện với em là một bà già vận cái váy dài màu đỏ. Chiếc váy được trang trí bằng một con mèo rất đẹp, vẽ bằng tay. Mái tóc dài bù xù xoã xuống mặt bà ta tựa một đám mây.
- Bà là bà Bast.
Bà già nói. Cả khuôn mặt bà ta co rúm lại bởi những nếp nhăn li ti khi bà ta nở một nụ cười với Wendy.
- Wendy!
Tina gào lên rồi xông qua bức rèm.
- Cậu không sao chứ?
- Tớ không ... không sao.
Wendy lắp bắp, Em bóp bóp cổ tay, nơi bị bà Bast bóp chặt.
- Các cháu là những khách hàng đầu tiên của ta.
Bà Bast bảo chúng. Bà lão kéo toang những bức rèm.
- Ta sắp sửa mở cửa hàng thì các cháu đến.
Bà ta cười với hai cô bé.
- Ta nghe tiếng các cháu vọng qua bức rèm và không muốn các cháu bỏ đi. Ta biết các cháu sẽ thích những chú mèo kỳ lạ, đẹp tuyệt vời.
Một tiếng "meo" thu hút sự chú ý của Wendy. Trền quầy đằng sau lưng bà Bast, có một con mèo trắng, lông dài, giống Persia.
- Ồ, đấy là con mèo của bà à?
Wendy tỏ ý thích thú. Bà Bast đưa tay vuốt ve con mèo.
- Tên nó là Samantha.
Bà ta nói
- Nó là trợ lý của ta. Nó chọn hàng ta cần đưa cho khách.
Bà Bast nhìn quanh gian hàng.
- Samantha rất thông minh.
Wendy đưa tay ra, khẽ chạm vào lưng Samantha. Bộ lông trắng dài của nó mượt như một tấm khăn quàng lụa.
- Nó mến cháu đấy.
Bà Bast bình luận.
- Con mèo nào cũng thích Wendy.
Tina nói.
- Và cháu cũng thích mèo lắm.
Wendy thêm vào. Em gãi gãi phía dưới cằm Samantha. Con mèo trắng bắt đầu pờ rừ, pờ rừ. Ấy là âm thanh yêu thích của Wendy.
Bà Bast xoa hai tay vào nhau.
- Hôm nay các cháu muốn mua gì? - Bà ta hỏi - Đồ trang sức? Ảnh? Áo sơ mi? Những món trang sức nhỏ? Bà có tất đấy.
Wendy chuyển sự chú ý từ Samantha đến các giá và các tủ kính bày trong căn phòng. Có nhiều khay đựng trâm cài, hoa tai, vòng, và chuỗi hạt hình mèo. Áo sơ mi thì được bày trên giá. Một sợi dây chăng ngang trần treo các biển hình sư tử, hổ, báo ghê-pa và báo sư tử.
- Cái này đẹp chưa?