Truyện tình yêu - Yêu Hay Thương Hại ! Thất Bại Hay Chơi Dại !
Khỉ đuôi dài [OFF] Quản trị viên View:
gười ta"? "Người ta" gì ở đây? Sao không đi luôn đi? Còn quay về làm gì?- Nhỏ hằn học không thèm nhìn mặt hắn.
- Gớm chưa? Làm như đang đóng phim ấy. Cường đi có chút xíu mà My lại nghĩ xấu về Cường rồi.
- Chuyện của Cường My đâu có biết. Mà My có nghĩ xấu gì về Cường đâu?
Bắt được bài nhỏ. Hắn hồ hởi liền:
- Thật nhá! Thật không nghĩ gì nhá. Ôi ôi tốt quá. Đây đây uống nước đi My. Cường lo trời nóng làm tổn hại sắc đẹp của My nên mua cho My nước ngọt uống cho giải nhiệt nè. Hi hi.
Hắn miệng nói tay làm, nhanh thoăn thoắt. Không cho nhỏ nói được câu nào. Chặn luôn nước cờ tiếp theo của nhỏ. Cầm luôn ly nước vừa rót ra đưa ống hút sát miệng nhỏ nháy mắt một cái làm nhỏ đứng họng luôn.
Hề hề! Quả này thoát nạn rồi. Tưởng thế nào chứ vào tay hắn chuyện gì cũng giải quyết được cả.
- Cường làm cái gì đấy. Bỏ xuống đi. Người ta nhìn kìa. Không biết ngại hả?- Nhỏ luống cuống cầm ly nước đặt xuống bàn rồi kéo hắn ngồi vào bàn.
- Hì hì, thì tại Cường vui quá ấy mà. Gì chứ bé My không giận nhìn mặt bé My đẹp như thiên thần vậy á?- Hắn cười đểu nịnh hót.
- Đừng có lẻo mép. Chưa xong với tui đâu. Giờ thì nghe My hỏi đây.- Nhỏ làm mặt hết sức nghiêm nghị.
Thấy tình hình không ổn hắn giả vờ quay xuống bàn dưới mượn cái thước xong quay lên bàn trên mượn quyển vở rồi đưa cho nhỏ cầm cây thước. Hai tay hắn để lên bàn rồi đặt quyển vở nằm trên. Nãy giờ nhỏ nhìn hắn làm chả hiểu gì. Hắn làm xong hết mới hất hàm lên nói:
- Thôi khỏi hỏi đi My. Cường có gì đâu mà trả lời. Đây tay Cường đây. My đánh đi, đánh cho mát lòng mát dạ đi. Cơ mà thật sự Cường đâu quen nhỏ đó. Tự dưng nhỏ đó chủ động đấy chứ.- Hắn kể lể.
- Thật đó hả? Vậy sao Cường không bỏ mặc người ta đi còn mời người ta ăn uống rồi còn nói chuyện tình cảm nữa.- Nhỏ cầm cây thước trông chả khác cô giáo tra khảo học trò là mấy hỏi hắn.
- Đâu có như thế được. Mình là người văn mình lịch sự thì phải cư xử đúng mực chứ. Bỏ rơi người ta rồi thằng khác hốt mất à …á lộn người khác nhìn vào lại bảo Cường là thằng không có tính người sao? Cơ mà cũng đúng thôi My ạ. Cường đẹp trai thế này mà. Người ta theo cũng đâu có gì là lạ.
- Đẹp trai? Cường bảo Cường đẹp trai? Này thì đẹp trai. Này thì đẹp trai này....
Mỗi từ "này thì" của nhỏ là nhỏ lại đưa tay véo vào tay hắn một phát. Hắn đã ốm người, toàn da với xương. Nhéo thế này... bố thằng nào mà chịu được. Đến ứa nước mắt mà chết mất.
- Á đau My. Cường đã đưa My cái thước rồi sao My không đánh bằng thước lại chơi trò này? Đau chết mất thôi.
- Cho chừa cái tội chảnh. Cầm thước đánh vào quyển vở trên tay ông chắc ông đau lắm nhỉ. Đừng có hòng nhé. Lêu lêu.
Giờ thì đúng là "sau cơn mưa trời lại sáng" rồi. Hắn biết nhỏ đã hết giận rồi. Cơ bản hắn và nhỏ cũng chưa là gì. Chẳng qua giống như "tình trong như đã" chứ xét về nguyên tắc thì nhỏ cũng chả dám tra khảo hắn quá nhiều. Với lại hình như nhỏ tin hắn. Hắn trông thế nhưng chắc không đến nỗi "sở khanh" lộ