phải giải quyết tin đồn tình ái với Thảo Nhi giúp em.- Cô ta vừa quay đầu ra cửa thì Nhi đẩy cửa vào, vẻ mặt tức giận nhìn hắn:
- Trợ lý mới? Anh đùa với tôi à?
- Gì?- Đôi mắt hắn như dao nhọn chĩa thẳng vào cô ta. Cô ả khoanh tay:
- Tôi không thể tin, là con nhỏ xấu xí nhất trường đó ư?- Cô ả cười hắc ra giọng điệu hách dịch.
- Cô ấy đẹp hơn hẳn cô 100 bậc. Cô ấy sẽ giành giải nhất casting vai Tuyết San lần này!- Hắn nhắm mắt trả lời.
- Nè cô em gái, sao em lại tung scandal giả? Sự nghiệp của em có thể tiêu tan đó!- Cô trợ lý lúc nãy lên tiếng.
- Em gái ai? Tôi không sợ. Thân thế của Nam Phong cũng là 1 đề tài thú vị.- Cô ta khinh khỉnh nói. Lúc này hắn mở mắt ra:
- Chị Ngọc, ra ngoài đóng cửa cẩn thận giúp em!
Cô ta lui ra ngoài. Lúc này chỉ còn hắn và Nhi. *Rầm* Hắn đứng dậy đạp ngã cái bàn trước mặt. Nhi giật nảy người nhìn hắn. Phong nhếch mép:
- Đối với những đứa ngu xuẩn không cần đến thì chết đi là vừa… Cô dám tung tin không? 1 ông trùm áo đen có thể để yên cho cô phanh phui thân thế à? Cô thuê người viết báo còn chẳng ai dám viết cơ mà. Hăm dọa tôi sao?
Giọng điệu lạnh lùng của hắn làm cô ngạc nhiên. Có lẽ bao lần quấy rối, cô chưa bao giờ nhắc đến thân thế nên chưa biết phản ứng của hắn ra sao. Cô ta không nói gì mà bỏ đi ra ngoài, đóng sầm cửa lại. Hắn ngồi xuống, xoa xoa cằm: ” Bọn con gái luôn luôn phiền phức, trừ em Như à!”
……………………………………………………………………………………………….
- A lô, anh điều tra Trịnh Thiên Ân giúp tôi. Càng nhanh càng tốt!- Nhi tắt máy, cô ta nhất định phải xem con nhỏ đó như thế nào mà muốn nhận vai chính phim Vị Yêu sắp tới.
- Tôi muốn dự thi làm diễn viên trong phim này.- Tôi đưa hồ sơ cho cô thư ký của công ty. Mọi người đến đăng ký khá đông. Ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt săm soi kì lạ. Có lẽ vì, họ không nghĩ 1 người xấu xí như thế lại đến đăng ký. Tôi đưa hồ sơ xong thì nhanh chóng lẻn về. Ngày mai chính thức sẽ thi tuyển, tôi nên chuẩn bị 1 tinh thần thật tốt. Thuận Bảo nhất định sẽ không cho nhưng tôi đã đăng ký mà không cho nó hay. Dự án này không có nó, thay vào đó là diễn viên Quang Khánh.
Tôi về nhà nằm dài trên giường, sáng mai lại phải tiếp tục đối mặt với nguy hiểm là lớp học. Giờ thì tôi chẳng muốn xem lại bài học tí nào, tôi đang rất mệt. Có ai nhấn chuông, tôi chạy xuống mở cửa. 1 người mặc áo vest đen đeo kính đen, thật sự rất giống người xã hội đen. Anh ta hỏi:
- Cô có phải tên Trịnh Thiên Ân không?
- Dạ đúng.- Tôi gật đầu.
- Nam Phong bảo tôi đến đón cô. Mời cô lên xe.- Anh ta cúi người giơ tay về cánh cửa xe ô tô. Tôi có chút nghi ngờ không chịu mở cổng, thấy vậy, anh ta bấm điện thoại đưa cho tôi. Bên đầu dây có giọng con trai, tôi nhận ra là giọng của hắn:
- Tôi biết thế nào cô cũng không chịu lên xe, lên xe đi, tôi có chuyện gấp muốn nói. Nếu không lên tôi cho fan đánh sập nhà cô.
Kể cả yêu cầu cũng đáng ghét thế là cùng. Tôi khóa cửa cẩn thận rồi lên xe với anh ta. Chẳng bao lâu, xe đỗ kịt trước công